Đây là Surface Pro X. Viền màn hình 2 bên mỏng đi đáng kể so với các đời Surface trước đây, thật sự cho cảm giác thích mắt và dễ chịu. Viền trên và viền dưới vẫn dày, giải thích cho điểm này, chúng ta có thể cầm máy theo chiều dọc được thuận tiện hơn, đồng thời cũng có không gian để gối bàn phím nghiêng lên như thế này.
Đây là khu vực lắp SSD có thể tháo rời và khe gắn SIM nằm ở dưới phần kickstand của Pro X. Chúng ta lấy que lấy SIM đẩy vào lỗ là sẽ nẩy lên, gắn SIM vào là xong.
Toàn bộ các phím bấm cứng sẽ được đưa vào 2 cạnh 2 bên. Một bên là nút tắt mở màn hình và cổng Surface Connector.
Cạnh còn lại sẽ là nút tăng giảm âm lượng và cặp đôi cổng USB-C, không hỗ trợ Thunderbolt 3. Về cơ bản việc mạnh dạn bỏ đi cổng USB-A sẽ tạo điều kiện cho Surface được làm mỏng dễ hơn, đồng thời cách vát mạnh 2 cạnh bên cũng giúp máy nhìn mỏng hơn về mặt thị giác.
Cạnh bên dưới là 2 lỗ, một bên có chân kết nối để gắn bàn phím vào.
Bề mặt máy màu đen, dạng nhám mate và bám vân tay quá thể. Như này là tay mình cầm qua lại chụp hình là nó thành như này luôn. Phải thường xuyên lau.
Đây là lúc bàn phím được lắp vào và gối lên một chút để tạo độ nghiêng khi gõ. Lúc đó các thao tác chạm vào vùng taskbar bên dưới sẽ hơi khó xíu do phần bàn phím cán mép không gian màn hình. Dù vậy nhìn đẹp.
Mở ra thì bút sẽ nằm ở vị trí này và được cố định lại bằng nam châm. Mọi thứ rất gọn gàng và cũng hạn chế tình huống quên bút.
Bút được thiết kế lại, hơi dẹp một chút nhưng cầm cũng dễ chịu. Cạnh hông là nút bấm và mình thích nút bấm ở đầu bút, vừa là cục tẩy khi quay đầu bút xuống.
Bàn phím phủ vải alcantara và thiết nghĩ sẽ dơ sau thời gian tì tay vào gõ, đặc biệt là ở khí hậu nóng như Việt Nam. Tuy nhiên mình nghĩ màu đen sẽ khó thấy hơn.
Đây là cấu hình của phiên bản mình mượn được.
Thử chạy Winrar x64 thì máy báo thế này. Cơ bản phải tìm phần mềm ARM64 hoặc 32 bit thì vẫn bình thường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét